CUỘC PHƯU LƯU CỦA KIẾN ĐẾN MIỀN ĐẤT LẠ


Vào mùa đông buốt giá ,ở một khu rừng nọ có một tổ kiến treo lơ lửng trên một cây cổ thụ đã rụng hết lá ,chỉ còn sót lại một chiếc lá úa yếu ớt bên trên tổ kiến ấy .Ở đó có một chú kiến thợ thông minh va tinh nghịch thích ngao du bốn phương.Trong cái vương quốc kiến chặt hẹp đó, chú không tìm thấy được niềm vui .Thế rồi một ngày nọ chú quyết định ra đi,chú bò ra khỏi tổ lên phía trên nơi chiếc lá úa cuối cùng chỉ còn chờ một làn gió nhẹ thổi bay đi.Chu bò nên chiếc lá,nhìn ngó bốn phương để xem mỉnh sẽ đi đâu,đang băn khoăn suy nghĩ thì bất chợt có một làn gió nhè khẽ thổi qua làm chú tí văng ra khỏi chiếc lá.Lúc đó chú chỉ còn biết bám chặt lấy chiếc lá đang lắc lư cố gắng ở lại cây. Nhưng rồi chiếc lá cũng lìa cây bay theo làn gió cùng chú kiến đáp xuống dòng sông băng .Dòng sông đã đong băng ,chỉ còn lại nhưng khe nươc nhỏ đang chảy nhè nhẹ đưa chú kiến cùng với chiếc lá chảy dọc theo con sông tới miền đát lạ.Mùa đông buốt giá,tất cả đã chìm vào giấc ngủ đong ,chỉ còn lại nhưngx tiếng gió rít buốt giá Mặt trời dần lúp sau núi,màn đem buông xuống,cái rét càng ác nghiệt hơn làm chú Kiến nằm rét run co lại nhưng rồi chú cũng thiếp đi .Trong giấc mơ chu mơ về một miền đất xa xôi . Nơi đay có một thành phố nhộn nhịp , đông đúc của loài người .Dòng sông chảy qua trung tâm thành phố đã đưa chú kiến trôi dạt kẹt vào một cái cống thoát nước .Tròi đã lờ mờ sáng ,từ đằng xa có một tiêng còi tàu kêu vang tiến lại gần đó làm chu Kiến tỉnh giấc.Một chú cá tinh nghịch róc ngược dòng nước làm nước bắn tứ tung ra hai bên và vào cả người chú Kiến làm chú tỉnh hẳn người.Rời khỏi chiếc thuyền lá chủ mon men theo khe tương cống tìm được miệng cài cống chú chui lên mặt đất.Ngay khi bước nên mặt đất ,chú không hết ngạc nghiên trước cảnh tượng như mơ, trước mắt chú không phải là khu rừng im lim ,hoang dại nữa mà là một đô thị phồn hoa,nhôn nhịp,đông đúc người qua lạiva hơi thở sống tràn ngập nơi đây .Chưa kịp hoàn hhòn vì canh vật trươc mắt,thì có một hộp sữa dở không may rơi xuống của cậu bé 15 tuổi đang dắt theo con cún con cúng với mẹ đi ngang qua đó . Qúa đói và mệt chú Kiến chạy ngay đén bò vào hộp sữa uống lấy uông lể.Khi đã no nê chú bò ra thì mới biết mình cùng với hộp sữa đang trên đường về nhà cậu bé.Vào trong công nhà ,chú bé chú bé cui xuống tháo xích cho con cún. Con chó vui mừng thả hộp sữa xuống, vẫy đuôi nghoe ngẩy.Hộp sữa rơi xuống làm chú Kiến bắn ra đáp xuống phiến đá trắng.Chú bé nhìn thấy thích thú,ngắm nhìn một hồi lâu trong khi chú Kiến còn đang choáng váng vì bị va mạnh.Chú bé mới chỉ biết về kiến qua sách vở,vì thích thú chú đã bắt chú kiến nhốt vào cai hộp nhỏ ở trong túi. Chú bé đem vào nhà tìm một cái hộp lớn trong suốt thả chú Kiến vào.Vừa hồi tỉnh lại,chú Kiến vội bò tìm đường thoát hiểm,nhưng không sao ra dược sáu bức tường nhựa dày đặc.Phía trên chỉ có một cái lỗ nhỏ đã được khoet nhưng không sao lách ra được .Chú cố găng dùng gong kim cứng cáp của mình bẻ tưng mẩu nhựa nhưng vô ích.Chú bé chăm chú nhìn một hồi lâu rồi nói:
- Đừng sợ tôi không làm hại bạn đâu.
Chú kiến nghe vậy liển nói:
- Thế sao cậu lại nhốt tôi vao đây?
Câu bé ôn tồn đáp:
- Cho tôi xin lỗi tôi rôt bạn vì sợ bạn bỏ đi .Nhưng chúng ta có thể là bạn không?
- Được thôi nhưng bạn phải thả tôi ra trước đã.
Cậu be mở lắp hộp cho chú Kiến bò ra rồi hỏi:
- Cậu từ đâu đén?
Kiến đứng trên bàn từ tốn đáp:
- Tôi từ một khu rưng lạ đến đây?
Cậu bé thích thú hỏi:
- Ở rừng?Nhưng quanh đây chỉ có một khu rừng và nó cách đây khá xa.Ban làm sao đến đay được
Họ cứ nói chuyện như thế cho đén trưa,cậu bé chăm chú nghe kiến kể về cuộc phưu lưu của mình….
Nếu bạn gặp khó khăn về ngoại ngữ hãy coppy tên try cập ( link ) của trang hoặc đoạn văn bản cần dịch dán vào trang Google dich . Xin cảm ơn các bạn đã ủng hộ chúng tôi !
0 nhận xét:
Đăng nhận xét